
Vì sao phải biết sống điều độ?
Làm người nên chừng mực. Hợp đồng phải có ranh giới. Vừa phải, không đóng cửa, đóng cửa. Nó là thước đo chuẩn mực đạo đức của con người. Vừa đo mình vừa đo người. Sống chừng mực là phải có trong tâm “cái thước kẻ”hành động có “bằng cấp”.
Càng tài năng và thành đạt thì càng ít độc đoán, nóng nảy, ti tiện, kiêu ngạo. Muốn thị lực tốt hơn thì phải biết kết hợp sức bền, sự dịu dàng và trong sáng. “quảng trường” ngoài “tròn”. Muốn được người khác tôn trọng thì phải lịch sự, độ lượng, biết khi nào nên tiến, khi nào nên lùi, biết lùi.
Đừng đuổi giết, hãy cho người khác một con đường lui và cũng là để dành cho mình một con đường về sau. Sống công bằng, chân thành, bao dung, xả bỏ, trên kiêu trời, dưới không hổ với đất, sống thanh thản, tự do tự tại.
Điều độ là cách hiệu quả nhất để bảo vệ chính mình. Khi con người trưởng thành, họ cần biết chính mình. Hãy làm tốt việc của mình, đừng dùng quan điểm cá nhân để áp đặt hay đo lường người khác, đừng dùng quan điểm của mình để đòi hỏi người khác, đừng ép buộc người khác phải giống mình.
Âm dương ngũ hành tương khắc lẫn nhau do một phương thức vận chuyển bình thường mới có. Giữ tâm vừa phải, tự khắc bạn sẽ trở nên mạnh mẽ. Không dựa dẫm vào người khác, bản thân bạn sẽ trở nên kiên cường. Không cố ép người khác thì lòng sẽ trong sáng, an lạc. Một thân không dính mắc, không dính mắc với những thứ không thuộc về mình thì sẽ đạt được tự do đích thực.