Phạm Đồng Lễ (tiếng Trung: 范敦禮, 1457 – 1531), tự là Lữ Hãn, là Khoa Trạng nguyên năm Tân Tùy (1481), niên hiệu Hồng Đức thứ 12, dưới thời vua Lê Tấn Tông. Người ta còn gọi là Trạng Chiu hay Thám Nguyễn Đôn Lễ vì có công dạy dân làng dệt thảm.[1][2]. Ông làm quan đến các chức Tha Thị Lang rồi Tương Thự.
Câu chuyện
Phạm Đôn Lễ quê gốc ở Tứ Kì Hải Dương. sinh ra ở làng Hải Triêu (gọi là làng Hới) (nay dùng cả hai cách) thuộc tổng Tân Triêu, phủ Long Hưng, huyện Ngũ Tiên, tỉnh Hưng Yên. Yên (nay là thôn Hải Triện, xã Tân Lễ, huyện Hưng Hà, tỉnh Thái Bình). Ông là người đỗ đầu cả ba kỳ thi Hương, thi Hội, thi Đình nên được gọi là Tam Nguyên. Tại trường thi Đình, ông đỗ Trạng nguyên khoa Tân Sửu (1481), niên hiệu Hồng Đức thứ 12, đời vua Lê Thánh Tông. Người ta còn gọi là Trạng Chiu hay Thám Nguyễn Đôn Lễ vì có công dạy dân làng dệt thảm.[1][2]. Ông làm quan đến các chức Tha Thị Lang rồi Tương Thự. Ông cùng làng với Lễ nghi Nguyễn Thị Lộ.
Tính chuyên nghiệp và đóng góp
Ông làm quan đến các chức Tha Thị Lang rồi Tương Tư dưới thời vua Lê Thánh Tông. Sau đó, ông được cử đi sứ sang nhà Minh (Trung Quốc). Về nước, ông đem kỹ thuật dệt thảm cao cấp học được ở Quế Lâm, tỉnh Quảng Tây, Trung Quốc truyền bá cho dân làng Hải Triế và các làng ven biển Sơn Nam Hạ.
Cho đến lúc đó, ở các vùng ven biển, thảm được dệt bằng bàn dệt không có ngựa. Ông đã giúp người dân quê mình dệt chiếu đẹp hơn, nhanh hơn bằng kỹ thuật dệt chiếu cốt ngựa (sợi đay) có chiếu nằm mà ông học được từ người Hoa. Sợi đay được căng trên ngựa đỡ, thuận tiện cho người đưa chiếu (tức là đổi chiếu), đẩy nhanh tốc độ làm chiếu. Chính nhờ cuộc cải cách này mà nghề dệt thảm thủ công ở vùng duyên hải Bắc Bộ đã phát triển, làng Hải Triều trở thành làng dệt thảm nổi tiếng. Mấy chục năm nay, thảm Hội – Hải Triều đã có mặt khắp mọi miền đất nước, từ bắc chí nam.
Khi rời bỏ quan trường, ông về ở và dạy học tại làng Mỹ Xá, nay là xã Ngọc Sơn, thành phố Hải Dung, tỉnh Hải Dung. Hiện nay còn một ngôi mộ thờ Trạng nguyên Phạm Đồng Lễ tại thửa Đồng Kui, thôn Mai Xá, xã Ngọc Sơn.[3]
Con của Phạm Đồng Lễ là Phạm Nguyên Chấn cũng đỗ tiến sĩ thời Lê sơ.