Trạng nguyên Nguyễn Đức Lượng.
Nguyễn Đức Lượng (Trung Quốc: 1465)[1] – ?), người xã Cán Hoạch, huyện Thanh Ôi, huyện Chưa Tiên, trấn Sơn Nam (nay là xã Dân Hòa, huyện Thanh Ôi, Tp. Hà Nội), tốt nghiệp lần đầu vào tháng 4, Giáp Tuất, Hồng Tuấn năm thứ 6. (1514), thời Lê Tương Dực, Nguyễn Chí Huân (阮昭訓), Hoàng Minh Tân (黃明佐) là 3 người đỗ đầu tiến sĩ; Nguyễn Vũ (阮瑀) và 19 người khác đỗ Đệ nhị giáp đồng Tiến sĩ xuất thân; Nguyễn Bỉnh Di (阮秉彝) và 19 người khác đỗ Đệ tam giáp đồng Tiến sĩ xuất thân.
Ngày 27 tháng 4, nhà vua đích thân vào cung hỏi về nhân tài để đầu sách. Sai bỏ quân, quốc công vinh tiến nhập quân, phong Thượng tướng Lương Quốc Công Lê Phu, Đại tư mã Tri phủ Quan Tư Lãm Tử Lâm Sở Đàm Tấn Hoắc, Pháp lang Lê Tấn Tùng Thiu. Bộ Bảo Lai. Thượng thư Đỗ Lê Bá Thuấn, Thượng thư Triệu Văn Quân Tử Lâm Kan Lễ Nam Bộ Doãn Mậu, Chính Báo Lê Thượng Thượng Đống, Hàn lâm kiêm Tư nghiệp Quốc Tử Giám, Triệu Trị, Đôn Thư Ba. Thượng thư Lê Tung và các đại học sĩ vào triều là Đỗ Nhiếp chia nhau lo việc thi cử.
Nguyễn Đức Lượng đi sứ nhà Minh. Ông là quan Tha Thị lang Bộ Lễ. Sau khi mất, ông được truy tặng tước Thượng thư.
Trạng nguyên Nguyễn Đức Lương có cháu gái là Nguyễn Thiện, con của chị Nguyễn Thị Hiền. Nguyễn Thiện thi đỗ đệ nhất giáp năm 1532 lúc 38 tuổi, đỗ Tiến sĩ, tên (tức trạng nguyên). Nguyên Thiện lại được phong làm thừa tướng Tương Tung, tước tước hầu. Ông có ba người con, con cả là Nguyễn Quyện được phong tước Bảo Thung quốc công Thái Lan. 8 đời sau họ Canhoạch có nhiều người đỗ tam khoa và được bổ làm quan, kéo dài trong lịch sử khoảng 300 năm (1463-1750).
Làng Canh Hoạch hiện nay có nhà thờ họ Nguyễn Đức hay còn gọi là nhà thờ Trạng nguyên, được xây dựng muộn hơn vào thời Lê, được triều Nguyễn tu bổ vào năm 1821 và giữ được dáng vẻ cho đến nay. Trong nhà thờ họ Nguyễn Đức có mấy câu đối (tạm dịch): Chú Trạng nguyên, cháu Trạng nguyên, đỗ đệ nhất khoa, sử sách sáng chói/ Cha tiến sĩ, con tiến sĩ, tám đời hưởng phúc vua, hưởng phúc lớn cơ nghiệp. Trong dân gian lưu truyền nhiều câu chuyện cảm động về làng Canh Hoạch, trong đó có chú Trạng và chú Toran.