Người mù và ngọn đèn.

nguoi-mu-va-ng-den

Người mù và ngọn đèn.

Câu chuyện 1:

Một người mù đến nhà bạn chơi. Sau bữa ăn tối, khi anh chuẩn bị ra về, chủ nhà đưa cho anh một cây đèn và nói:

– Trời tối rồi, anh lấy cái đèn này soi đường về đi.

“Ngươi biết ta là người mù thắp đèn, ngươi là muốn cười nhạo ta sao?”

– Bạn đã hiểu nhầm tôi. Anh lên đường, nhiều người khác cũng lên đường. Thắp sáng con đường không phải để bạn nhìn thấy, mà để người khác nhìn thấy mà không va vào bạn.

Bấy giờ anh mù mới hiểu ra và xin lỗi, nhận đèn và tìm đường về.

Câu chuyện 2:

Có một người mù đến nhà người bạn thân và ở lại lúc đêm khuya. Người bạn đưa cho anh chiếc đèn pin, anh cười bảo:

– Anh ngu quá, ánh sáng với tôi như bóng tối, tại sao anh lại cho tôi ánh sáng?

Người bạn nói:

– Tôi biết ! Bạn đã thuộc lòng đường từ nhà bạn đến nhà tôi rồi, bạn không cần đèn soi đường nữa. Nhưng có đèn, người khác sẽ không va vào bạn vì trời tối, họ không thể nhìn thấy bạn.

Anh mù nghe thấy, cầm đèn pin và mạnh dạn bỏ đi… nhưng một lúc sau cũng có người đụng phải anh.

Anh ngạc nhiên hét lên.

– Tốt thôi! Đi đường cẩn thận nhé. Bạn không nhìn thấy ánh sáng của tôi?

Người kia chậm rãi trả lời.

Tham Khảo Thêm:  Trạng nguyên Trần Văn Bảo

– Này bạn! khi nào đèn của bạn tắt?

Câu chuyện 3:

Có một vị thiền sư thấy người mù cầm đèn thắp sáng, trong lòng phân vân, người qua đường chê cười vì người mù không thấy đèn, bèn quyết định thắp đèn. Hỏi lý do. : “Ngươi mù, không thấy ánh sáng, sao lại mang theo đèn?”

Người mù trả lời: “Ta nghe nói, sau khi trời tối, tất cả mọi người đều giống như ta, cái gì cũng không nhìn thấy, cho nên ta đốt đèn soi đường cho bọn họ, không có gì lãng phí.”

Thiền sư nói: “Thì ra là anh thắp đèn cho mọi người, anh thực sự rất đau lòng.”

Người mù nói: “Kỳ thực ta cũng là vì chính mình, bởi vì thắp đèn sau, người khác chỉ nhìn thấy ta trong bóng tối, bọn họ sẽ không đụng vào ta.”.

Thiền sư chợt nhận ra rằng vì người khác cũng chính là vì mình.

Cuộc thảo luận: Cuộc sống chỉ vì người khác có phải là cuộc sống đáng quý?

Related Posts

Bài thơ: CẬU BÉ LOẮT CHOẮT (“The little boy”) của Helen Buckley

CẬU BÉ YÊU(Cậu bé)– Helen Buckley – Em bé đã đi họcVào buổi sángCô giáo nói:“Hôm nay chúng ta sẽ vẽ một bức tranh.”“Tuyệt vời!” Cậu bé…

Giới thiệu sách: Chuyện con mèo dạy hải âu bay của Luis Sepulveda

Bạn đã từng thất hứa trong đời chưa? Chắc chắn có một lần chúng ta bịa ra hàng ngàn lý do để biện minh cho hành động…

Giới thiệu tiểu thuyết Giết con chim nhại (To Kill a Mockingbird) của Harper Lee

Giết con chim nhại ((để giết một chú hề). Thế giới động vật trên không rất thú vị. Chim bồ câu trắng tượng trưng cho ước vọng…

Tình cảm vừα đủ ấm áp, hành động cóchừng mực mới có thể gắn kết lâu dài.

Tình cảm đủ ấm áp, hành động vừa phải có thể tồn tại lâu dài. Làm người không quá khiêm tốn cũng không kiêu ngạo, đều có…

Bài thơ Người đẹp của Lò ngân Sủn

Sắc đẹp – Bếp bạc – Vẻ đẹp ở dạng tuyết cảm thấy ấm áp khi chạm vào Vẻ đẹp trông giống như ngọn lửa mát mẻ…

Truyền thuyết nàng công chúa có trái tim hóa đá

Truyền thuyết về nàng công chúa có trái tim hóa đá Ngày xửa ngày xưa, ở một vương quốc nọ có một nàng công chúa rất xinh…

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *