
Lịch sử Gỗ tốt hơn nước sơn sẫm màu. Người xấu tốt hơn người đẹp
Trên đời này không ai muốn mình xấu, nhưng dù có xấu đi chăng nữa thì đẹp vẫn hơn là vừa xấu vừa đẹp. Có câu nói rằng: tốt gỗ hơn tốt nước sơn, người xấu hơn người đẹp. Tôi đã thấy một câu chuyện như vậy.
Chuyện xảy ra vào một buổi sáng chủ nhật khi tôi đưa anh đến nhà một người họ hàng. Bầu trời thành phố đẹp, trong và xanh thẫm. Những cụm hoa ngoạn mục trong công viên. Lòng đường và vỉa hè đã được những người công nhân chăm chỉ làm sạch đẹp đẽ vào đêm qua. Đám đông người đã rất sôi nổi. Một số đi bộ bình tĩnh, những người khác vội vã. Chợt tôi chú ý đến ba cô gái trẻ mặt tươi như xuân, y phục cắt may đẹp đẽ, màu sắc hài hòa, đúng vậy. “thời trang” thời trang. Họ vừa đi vừa ăn xôi vừa cười nói rôm rả. Không chỉ tôi, nhiều người qua đường đã chú ý đến bạn.
Đi được một đoạn, bà tôi khẽ hỏi.
– Con thấy bố đẹp trai không?
Không hiểu hết ý của anh ấy, tôi nhanh chóng trả lời.
– Chúng đẹp lắm cô ạ.
Vậy con thấy bố có gì đẹp không? Bà tôi nhẹ nhàng hỏi.
Lúc này tôi chợt hiểu ra. Họ vừa đi vừa ăn. Ba gói xôi của cha nhai bằng miệng dọc một đoạn đường.
Bà tôi nói tiếp.
– Đói thì ăn đâu đây, ăn quán ai cấm. Nhân tiện, đối với một cô gái lớn tuổi hơn mà ăn như vậy là không đứng đắn.
Rồi bà tôi chỉ ra đường và nói.
– Mày thấy vỉa hè sạch đẹp thế mà bố mày vừa ăn vừa lăn ra đường. Ba nó vãi xôi ra ba chỗ, có gì dễ thương không cưng?
Học một sàng khôn không phải đi một ngày đàng. Chỉ trong một quãng đường ngắn, tôi đã học được một bài học cụ thể về nếp sống văn minh và vẻ đẹp con người. Hãy có những hành động đúng đắn để vẻ đẹp bên ngoài hài hòa với vẻ đẹp tâm hồn bên trong. Khi đó, vẻ đẹp mới hoàn thiện, tạo nên vẻ đẹp đích thực ở con người.