NHẪN CẦU NGUYỆN
Tôi nằm nghe trong bóng sương
Tiếng lá rơi, vườn lầy lội
Tôi nằm nghe dưới phố
Bước đi mỏi mòn của người di cư
Tôi nằm nghe gió hú
Gió hú hồn tôi đi về đâu…
Tôi nằm và lắng nghe cơn bão
Những bức tượng thiên niên kỷ không nói
Kỷ niệm ngày nào quên lời chia tay
Vào mùa thu, thành phố tràn ngập cây cối.
Tôi nằm đó và nghe nước mắt
Tạm biệt chuyến tàu đêm lăn bánh
Tôi nằm trong một cuộc sống lạnh và nóng
Tôi không thể nghe thấy trái tim mình.
Cho dù ngày mai không trở lại
Xin đừng rơi nước mắt vì tôi
Tôi nói dối và nghe rằng tôi là một đứa trẻ mồ côi
Đáp lời cầu nguyện trên lầu cao
Giữa đời sóng đẩy nhau.
– Dương Lễ –