
CHỐNG BÃO MẶT TRĂNG
Hãy quay lại mỗi khi tôi buồn
Giọt cà phê hòa cùng tiếng đàn
Đêm nay trăng đã hứa
Người tình bước ra từ cổ tích
Nhưng sao ai nỡ lỡ hẹn?
Để vầng trăng biến mất trong đêm…
Trở về phố cũ vắng mặt im lặng
Tôi lang thang!
Tôi lang thang!
nghệ sĩ lang thang
Một đường lên tháp cổ,
Đột nhiên cuộc sống của tôi là một đống đổ nát hoang vắng …
Hạt bụi không tên bay theo thời gian
Biến thành một bức tượng.
Còn lại gì của nhau?
qua nỗi đau
Thất tình.
Người về, đời đổi khác
Góc phố buồn
Những bước chân lười biếng.
Một mình và một mình
Chén đắng đời ta đã vỡ…
Tìm trong nỗi nhớ
Hãy khắc tên tôi trong sương mù im lặng
Giữ trong lòng ngàn năm
Nhớ mà mong…
– Dương Lễ –