
CUNG CẤP BASS VÔ TẬN
Bạn có thấy dòng người không?
Trong khi cuộc sống quay đi quay lại
Ngoài kia, sóng xanh vỗ vào mặt biển
Tôi thức dậy khi thủy triều dâng cao…
Bạn có bao giờ nhớ tên?
Một người tôi chưa từng gặp
Dù bài thơ chỉ là lời nói dối
Anh vẫn tìm em trong nỗi nhớ vô tận.
Ôi, sao người yêu ngại ngùng thế nhỉ?
Lòng còn yêu mà hồn còn mê muội
Khi cuộc sống vội vã qua hơi thở
Silk Top là một loại son môi mỏng, âm ỉ.
Anh muốn nói anh yêu em, nhưng trái tim anh sợ hãi
Lo sợ tôi cho bạn, bạn từ chối nó, tôi xin lỗi
Sợ những thiên thần đẩy phút giây trôi qua
Sợ rằng tình yêu của tôi không phải là duy nhất trong bạn.
Nỗi sợ hãi của hoàng hôn đưa tôi
Nỗi sợ hãi của ngày hôm qua là không đúng sự thật
Sợ những bất ngờ biến mất của ngày mai
Khi biển đêm vô tâm sóng dữ
Đẩy thuyền tình vào sa mạc.
Tôi đang yêu cầu bạn cho tôi một chút đam mê
Hãy để trời và đất nuốt chửng bóng tối của sự sợ hãi
Và làm ơn, oh, chậm lại
Mang theo nỗi nhớ về đông!
Vội vã tung cánh én hồng
Đêm êm đềm, trời chuyển hướng bắc
Khi giọt nắng cuối chiều rung rinh
Tìm và quên đi nguồn cung cấp âm trầm vô tận.
– Dương Lễ –